Các cơ hội đến và đi qua cuộc đời chúng ta với muôn hình vạn trạng. Một số không rõ ràng, trong khi một số khác lại khiến chúng ta hiểu lệch hoặc có một ấn tượng sai lầm về bản chất thực sự của nó. Do đó, khả năng đọc và giải mã được những cơ hội đòi hỏi một tài năng phi thường không liên quan gì đến nền tảng học vấn. Những cơ hội kinh doanh nhà hàng thường khó nhận biết nhưng nếu bạn biết nắm bắt thì đường đến thành công sẽ rút ngắn lại.
Hôm nay chúng ta hãy cùng đọc và ngẫm nghĩ bài học kinh doanh của anh chàng Kosnan trong câu chuyện của đầu bếp Li rút ra từ cuốn sách “Những triệu phú thầm lặng” nhé.
Kosnan là một người bạn của Chef Li, anh mới bắt đầu kinh doanh trái cây và dừa trên vỉa hè sau khi được Chef Li thuyết phục. Trước đó, anh chỉ là một nhân công với mức lương rẻ mạt và không ổn định ở một nông trại cafe. Thậm chí, tiền lương của anh còn bị cắt khi mất mùa hoặc thị trường cầu ít hơn cung.
Sau 3 tháng kinh doanh trái cây, Kosnan đã có mức thu nhập ổn định và khá hơn trước. Thu nhập hàng ngày của anh dao động từ 50 đến 100 Ringgit Malaysia (RM).
Khi biết việc làm này có thể giúp anh ổn định cuộc sống và giàu có hơn xưa, anh quyết định tăng số lượng sản phẩm. Anh bán thêm trái cây theo mùa và cả trái cây nhập khẩu như Petai (một loại đậu rừng với vị cay nồng đặc trưng và ăn như salad), nấm và nhiều loại hoa quả khác.
Ngoài ra, anh còn bán thêm cả nước ép trái cây, bim bim và một số đồ ăn vặt làm từ hoa quả khác. Gian hàng của anh trở nên phong phú và đông khách với nhiều sản phẩm đồ uống hơn.
Từ ngày phát đạt, anh cũng tự tin hơn. Từ một người kiệm lời, nghèo khó và thường hay ủ rũ, chán nản, anh ấy trở nên cởi mở và vui vẻ hơn.
Kosnan hào hứng nói: “Nhờ kinh doanh ngoài vỉa hè, tôi được tiếp xúc với nhiều người hơn, kiểu người nào cũng có. Từ dân thường đến các khách VIP đến cả khách nước ngoài, từ vận động viên đến các em học sinh, từ dân lao động đến các nhân viên văn phòng… Tôi được mở mang đầu óc rất nhiều.”
Sau khi chứng kiến một cuộc trao đổi của Kosnan với khách hàng, Chef Li ngày càng thêm ngưỡng mộ người bạn của mình.
Vào một ngày đẹp trời, khi Chef Li ghé qua cửa hàng thăm anh, có một chiếc xe tải chở đầy cây dứa mật giống đỗ trước gian hàng của anh để uống nước (phải đến 15.000 cây dứa con). Chiếc xe là của một cơ quan phát triển thuộc Chính phủ.
Một viên chức ở đây quen biết Kosnan và thường ghé qua cửa hàng mua nước giải khát đã phàn nàn rằng số cây giống này là kết quả của một dự án nông nghiệp do một nhóm 5 sinh viên đã tốt nghiệp chưa có việc thực hiện.
Nhưng sau đó, 3 trong số họ xin được việc làm ổn định tại Kuala Lumpur và 2 người còn lại đã thay đổi ý định. Vì vậy, số cây giống này không biết trồng đâu cho hết.
“Chúng tôi không biết phải làm gì với tất cả số cây con này!” – người lái xe giận dữ phàn nàn. “Bọn trẻ, thật thiếu suy nghĩ và thiếu trách nhiệm, chúng bỏ đi và giờ tôi phải xử lý chúng” – ông cáu gắt.
Ngay lập tức Kosnan đề nghị: “Liệu tôi có thể nhận số cây giống này không?”
“Hmm… anh có đất để trồng chứ?” – người viên chức hỏi lại.
“Tôi có một mảnh đất 4 mẫu thưa ông. Nhưng đó là đất than bùn nên hiện tại đang bỏ hoang vì chưa biết có thể trồng được cây gì ở đó.” – Kosnan giải thích.
“Ồ, đất than bùn là đất tốt nhất để trồng dứa đấy” – người lái xe tải hào hứng khẳng định.
“Được thôi. Thật may quá, cậu cho tôi địa chỉ của mảnh đất để tôi cử người đến tận nơi hướng dẫn và hỗ trợ cậu trồng và chăm sóc chúng” – người viên chức đề nghị.
“Tuy nhiên, tôi cần thêm một chiếc lều để đặt tạm cây vào trong đó trước khi trồng bởi giống này ưa mát” – Kosnan đề nghị và anh được đáp ứng yêu cầu đó.
Ba ngày sau đó, Kosnan đã được cử đi tham dự một khóa học ngắn hạn về các kĩ thuật trồng dứa. Anh rất hào hứng với khóa học này và đã để vợ thay mình quản lý công việc kinh doanh hiện tại, còn mình tiếp tục với công việc trồng dứa.
Hai năm sau, Kosnan nhận được giải thưởng Peladang Jaya (Nông dân xuất sắc) nhờ những đóng góp của mình vào nền nông nghiệp nước nhà. Anh đã rất thành công với dự án trồng dứa mật. Giờ đây, anh không còn là người nhập hoa quả từ các nơi khác để bán mà đã có thể tự cung cấp sản phẩm cho cửa hàng của mình và xuất đi các nơi khác.
Kosnan đã mở rộng thêm các khu vực trồng dứa, mở những khóa học hướng dẫn trồng dứa cho mọi người trên cả nƣớc.
Gian hàng vỉa hè ngày nào của anh giờ đã trở thành một cửa hàng khang trang, hoạt động mạnh và phát triển rất nhanh đem lại cho anh những khoản thu nhập đáng kể hàng tháng.
Để đảm bảo được sự ổn định trong tương lai cho dự án của mình, anh đã mở rộng dự án hơn nữa bằng việc mua thêm vài mảnh đất than bùn đang bị bỏ hoang.
Giờ đây anh có một cuộc sống khá giả, với rất nhiều ruộng dứa, một vài cửa hàng kinh doanh hoa quả, sở hữu một chiếc xe tải cỡ lớn và một chiếc Pajero gia đình, một biệt thự khang trang và hàng trăm nhân công.
Câu chuyện của Kosnan là một ví dụ điển hình về con đường dẫn đến thành công khi biết nắm bắt cơ hội và sử dụng tối đa khả năng và năng lực của bản thân
Hãy tưởng tượng sẽ ra sao nếu:
Nhưng Kosnan không sở hữu điểm nào trong các điểm tiêu cực ở trên. Ngược lại, anh đã mạnh dạn hành động, chủ động nắm bắt cơ hội và tự tin vào năng lực của mình.
Áp dụng vào lĩnh vực kinh doanh nhà hàng cũng vậy. Nếu bạn không chủ động năm bắt những cơ hội tưởng chừng nhỏ bé thì phải mất bao lâu nữa một cơ hội tương tự mới đến và giúp bạn mở cánh cửa thành công.
Làm trong lĩnh vực kinh doanh nói chung và kinh doanh nhà hàng nói riêng, mối quan hệ là một điều không thể thiếu. Những mối quan hệ tốt sẽ giúp bạn giải quyết những khó khăn gặp phải trong quá trình vận hành và phát triển nhà hàng.
Bạn sẽ không thể lường trước điều gì đang đợi mình cho đến khi việc kinh doanh nhà hàng của bạn rơi vào tình huống xấu. Do đó, hãy mở rộng mạng lưới quan hệ của bạn và đừng quên chăm sóc những mối quan hệ cũ, vì biết đâu bạn sẽ cần đến họ trong tương lai.
Để trở thành triệu phú từ công việc kinh doanh nhà hàng không khó, chỉ cần bạn biết nhận ra, nắm bắt cơ hội và xây dựng các kế hoạch kinh doanh nhà hàng dài hạn đồng thời đủ đam mêm để theo đuổi chúng đến cùng.
Những hoàn cảnh khó khăn có thể thúc đẩy chúng ta đạt được những thành tựu hoặc sự can đảm phi thường mà chính chúng ta cũng không ngờ đến.